Sương Anh

Tiếng Thở Thời Gian

Tiếng thở cuả thời gian tuy rất nhẹ
Nhưng tai nghe như xé nát tâm can
Cảm thấy hồn lạc lỏng nơi trần gian
Giưã đêm vắng ngập tràn muôn tiếng lạ

 

Kià như có tiếng trở mình cuả lá
Hỏi cây rằng có thức dậy được chưa?
Cành trụi khô nay XUÂN đến chuyển muà
Vươn sức sống cho chồi non đâm mọc

 

Và tiếp nối rạng bình minh chim chóc
Khắp muôn nơi đua hót rất líu lo
Báo tin vui HẠ sắp đến hãy chờ
Kêu gọi nắng về vui cùng cây cỏ

 

Chưa kịp hưởng đã nghe lời cuả gió
Về than van khắp đường phố xóm thôn
Tình đang vui phải gạt lệ tủi hờn
Cây cành lá bồn chồn THU ly biệt

 

Thời gian cứ thế trôi đi mãi miết
Lời trầm buồn theo tiếng gió heo may
Chẳng mấy chốc ĐÔNG tuyết phủ ngập đầy
Trời ảm đạm lắt lay hồn thi sĩ...

 

BỐN MÙA trôi là bốn muà thi vị
Tuy có làm cho tình ý đảo chao
Hồn thơ vui, buồn bã hay ngọt ngào
Theo hơi thở thời gian mà biến chuyển

 

Sương Anh

Được bạn: vdn 16.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tiếng Thở Thời Gian"